Gia nhập Longines trước cuộc khủng hoảng thạch anh, người đứng đầu Walter von Känel đã có một sự nghiệp thực sự hoành tráng trong ngành chế tạo đồng hồ Thụy Sĩ. Chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện thẳng thắn và hấp dẫn với ông von Känel.
Walter von Känel đã có một sự nghiệp tuyệt vời trong ngành đồng hồ Thụy Sĩ. Năm nay 75 tuổi, ông bắt đầu tại Longines với tư cách là một giám đốc bán hàng vào năm 1969, cùng năm Neil Armstrong bước lên mặt trăng. Năm 1988, ông được bổ nhiệm làm Chủ tịch, chức vụ mà ông đã giữ từ đó đến nay.
Trong 28 năm kể từ khi ông von Känel phát triển Longines thành một người khổng lồ – hãng sản xuất đồng hồ Thụy Sĩ lớn thứ năm theo doanh thu, nhưng vẫn tìm cách thu hút những người hâm mộ với các bản Heritage làm lại (remake) có giá phải chăng.
Phóng viên của chúng tôi đã phỏng vấn các giám đốc điều hành trong ngành, nhưng ít người thuyết phục như Walter von Känel, người sẽ đánh dấu năm thứ 50 của mình tại Longines vào năm 2019. Bài này ghi lại một cuộc phỏng vấn được thực hiện tại Baselworld 2016.
SJX: Ông là một trong số ít các nhà lãnh đạo ngành công nghiệp ngày nay đã kinh doanh trước khi đồng hồ thạch anh được phát minh. Longines đã như thế nào trước khi cuộc khủng hoảng thạch anh xảy ra và làm thế nào mà hãng sống sót?
WVK: [Thời kỳ trước cuộc khủng hoảng thạch anh] là sự kết thúc của cấu trúc thuộc sở hữu gia đình với Công ty General Watch và sau đó từ năm 1984 trở đi là SMH [Société de Microélectronique et d’Horlogerie] và Swatch Group.
Vào thời điểm đó trong hầu hết các nhà máy, các kỹ thuật viên [kỹ sư và thợ đồng hồ] như những vị vua, vì vậy, họ có mindset là “chúng tôi sản xuất những gì chúng tôi muốn và bạn [nhân viên bán hàng] bán những gì chúng tôi sản xuất.”
Chúng tôi đã phải thay đổi tâm lý đó, Các anh sản xuất những gì chúng tôi muốn và những gì chúng tôi có thể bán.
[Longines] bắt đầu khá sớm với đồng hồ chạy bằng pin, chúng tôi có màn hình LCD, một số màn hình LED, một số đồng hồ kết hợp. Chúng tôi đã có thế hệ thứ nhất, thứ hai, thứ ba, cái này được gọi là Dynatron, [được sản xuất với] giấy phép từ Bulova Accutron.
Và sau đó khi chúng tôi đến với đồng hồ thạch anh, chúng tôi đã rất may mắn [có được sự khởi đầu]. Vào năm 1969, gần như cùng lúc với SEIKO, chúng tôi đã cho ra mắt đồng hồ thạch anh đầu tiên, một bộ máy rất phức tạp. Đây là siêu sao, “Ultra Quartz”, và chúng tôi đã nhanh chóng nói [các kỹ sư] đem đến một bộ máy 3 kim và 1 lịch, và sau đó chúng tôi đã có bộ máy VHP [với bù nhiệt và viết tắt là từ Very High Precision].
Trong cuộc cách mạng [thạch anh], chúng tôi đã không phải chịu đựng quá nhiều; chúng tôi sản xuất 100% đồng hồ cơ khí trước khi [cuộc khủng hoảng thạch anh] cho đến khoảng 80 đến 85% thạch anh, và ngày nay chúng tôi đã trở lại 80 đến 85% đồng hồ cơ khí một lần nữa. Trong cái gọi là cuộc cách mạng công nghệ [vì chúng tôi] đã thuyết phục các đồng nghiệp của mình linh hoạt [và] có những bộ máy thạch anh của riêng mình, chúng tôi đã không phải chịu đựng sự thay đổi công nghệ này.
SJX: Vì chúng ta đang nói về lịch sử, trong số những người đam mê đồng hồ, dòng được yêu thích là dòng Heritage, những bản remake lịch sử của diver, chronograph. Làm thế nào để ông quyết định chọn mẫu vintage nào để làm lại vì Longines có hàng ngàn mẫu trong kho lưu trữ?
WVK: Hàng năm, nhóm sản phẩm [đề xuất] và tôi đưa ra lựa chọn. Chúng tôi may mắn có một di sản. Không phải là một di sản giả, mà là một di sản thực sự; trong ngành kinh doanh này, bạn gian lận một lần và [người tiêu dùng] sẽ tóm được bạn, đặc biệt là [những người] là nhà sưu tầm. Chúng tôi có một bảo tàng khổng lồ, với tài liệu đầy đủ, và cũng là một [bộ phận] di sản rất hiệu quả. Chúng tôi có một bản sao lưu những tài liệu lịch sử của mình trong bảo tàng.
Chúng tôi bắt đầu [dòng Heritage] vào năm 1987, 60 năm sau khi Lindbergh vượt Đại Tây Dương. Chiếc đồng hồ Lindbergh [Hour Angle] năm 1987 này là sản phẩm Di sản đầu tiên và hiện chúng tôi vẫn sản xuất.
SJX: Chiếc đồng hồ nhỏ 36mm phải không?
WVK: Chính xác. Thật tốt khi nghe rằng bạn nhớ nó là 36mm. Hiện nay chúng tôi có [bản làm lại] bản gốc.
SJX: Đó là một chiếc lớn?
WVK: 47,5mm. Và sau đó chúng tôi đã ra mắt chiếc Conquest 1954, Flagship năm 1957.
SJX: Ông có trí nhớ tuyệt vời.
WVK: Chà, đó là lý do tại sao chúng ta có máy tính.
Có một số [Đồng hồ dòng Heritage] chúng tôi phải giữ ngay cả khi doanh số tệ vì chúng là một phần trong lịch sử của chúng tôi.
Bạn sẽ thấy rất hợp lý với số lượng [sản xuất] vì [Dòng Heritage] là một món đồ sưu tầm. Chúng tôi thích làm [những chiếc đồng hồ như vậy], đó là một phần nhỏ trong công việc kinh doanh của chúng tôi, một phần rất nhỏ [nhưng chúng cũng] giúp một tay cho việc PR.
SJX: Tôi nghĩ rằng bảo tàng và tài liệu lưu trữ của ông làm rất tốt, đôi khi tôi gửi email cho họ để lấy dữ liệu lịch sử và họ trả lời rất, rất nhanh.
WVK: Cảm ơn bạn, tôi đã mất tám năm [để xây dựng bộ phận]. Tại một thời điểm, tôi đã nói, “ Ok, một ngày nào đó chúng ta sẽ đi vào kinh doanh đấu giá, vì vậy chúng ta sẽ cần tài liệu rất lớn.”
Chúng tôi đặt tất cả các công cụ trên máy tính bây giờ, ngoại trừ một số sản phẩm địa phương. Bởi vì trong ngành này, không chỉ Longines, đặc biệt là [đồng hồ xuất khẩu sang] Hoa Kỳ, chúng tôi đã bán hàng triệu bộ máy được lắp ráp tại Hoa Kỳ với các vỏ được sản xuất tại đó.
SJX: Wittnauer?
WVK: Longines. Longines-Wittnauer. Ở Ý có sản xuất [đồng hồ] vàng lớn; Tây Ban Nha, Anh và thậm chí cả Hàn Quốc, vì ngay từ đầu khi Samsung là đại lý của tôi, chúng tôi không thể bán đồng hồ hoàn chỉnh. Chúng tôi đã phải lắp ráp ở đó.
[Đối với đồng hồ vỏ làm tại địa phương, một số nhà sưu tập] như NSA, KGB, Stasi, thường họ biết mọi thứ về các mẫu đó. Tôi đã từng mắc một sai lầm: chúng tôi đã gặp xui xẻo vì anh chàng [người có chiếc đồng hồ mà chúng tôi thẩm định là] không phải là nguyên bản, một tháng sau anh ta đến văn phòng của tôi [và nói với tôi], “Sir, ông không biết công ty của mình, tôi muốn chứng minh với ông đó là nguyên bản.”
[Khi] nghi ngờ, chúng tôi không đưa ra chứng chỉ. [Bảo tàng] rất hiệu quả; Tôi hài lòng và tự hào về đội ngũ này.
SJX: Tôi cũng nghĩ rằng các nhà sưu tập đánh giá cao rằng ông không tính phí cho chứng chỉ.
WVK: Chúng tôi sẽ không tính phí, sẽ không làm chừng nào công ty còn thuộc sự lãnh đạo của tôi. Chấm hết. Nó là một sự PR. Thiện chí.
SJX: Tiện nói chuyện lịch sử và đồng hồ cổ điển, các bộ máy Longines cũ như 30CH, 13ZN mà các nhà sưu tập yêu thích – kể từ khi ông làm lại đồng hồ vintage, ông có làm lại các chuyển động cũ không?
WVK: Không.
SJX: Vì vậy, nó sẽ là một mẫu hiện đại….
WVK: Bây giờ 100% các bộ máy của tôi là ETA, nhưng tôi có các bộ máy độc quyền [chỉ dành cho Longines]. Tôi không quảng cáo [trên thực tế]. Chưa. [Những calibres] thuộc về chúng tôi. Hoàn toàn. Chúng tôi sử dụng công nghệ cập nhật và các bộ máy cập nhật theo mọi nghĩa.
Tôi sẽ không [làm lại một bộ máy cổ điển]; nó quá đắt. Tôi sẽ làm bao nhiêu chiếc? Đó là khoản đầu tư một vài triệu [francs Thụy Sĩ]. Chúng tôi có một vài bộ máy cũ [vẫn còn trong sản xuất]. Chúng tôi đã xây dựng dịch vụ hậu mãi cho dòng Heritage, chúng tôi có thể sửa chữa hầu hết mọi thứ.
SJX: Hãy cho chúng tôi biết về ô lịch ngày trên những chiếc Heritage bản remake.
WVK: Đối với mẫu “Conquest” [chỉ vào một chiếc trên cổ tay một phụ nữ], thông thường chúng tôi đặt lịch [chức năng], nhưng trong lễ kỷ niệm 60 năm [mô hình bằng vàng], tôi tôn trọng bản gốc – tinh thần ban đầu thực sự – vì vậy nó không chức năng lịch. Nhưng [khách hàng] không thích bản không có ô lịch. Nhưng chúng tôi đã làm điều đó [dù sao nó vẫn không có lịch]. Sau đó, tôi đã có khiếu nại rất lớn từ nhân viên bán hàng. Vì vậy, họ đã thuyết phục tôi.
SJX: Trong khi những bản làm lại lịch sử là dòng yêu thích của những nhà sưu tầm, Longines là một công ty rất lớn. Làm thế nào để ông cân bằng trong việc trở thành một sản phẩm cao cấp trong khi bán nhiều đồng hồ?
WVK: Trước hết bạn cần volume thị trường. Chúng tôi bán 1,4 triệu đồng hồ với doanh thu 1,5 tỷ [Thụy Sĩ]. Bạn cần volume [cho] sức mạnh và lợi nhuận. Và có một yếu tố nữa, giá cả rất quan trọng.
Các nhà báo và chuyên gia của bạn [yêu Heritage], nhưng chúng tôi phải tôn trọng rằng Heritage chiếm 3% [doanh số]. Đó là niềm vui, lịch sử, PR, đó là những chiếc đồng hồ biết nói.
Bộ sưu tập “Elegance” là 51% [và tương tự với các bộ sưu tập khác]. Bạn cần [đồng hồ như thế này], bạn cần dung lượng. Bạn phải tập trung ở đâu đó.
SJX: Vì vậy, làm tất cả các đồng hồ phổ biến hơn cho phép ông bán Heritage với giá hợp lý?
WVK: Đó là một mức giá hợp lý, nhưng nó không phải là một câu hỏi về giá cả [với số lượng như vậy]. Tôi phải chấp nhận thị phần của Longines là khoảng 3.000 france Thuỵ Sỹ, tức là khoảng 51% [doanh thu].
SJX: Và ông sẽ gắn bó với điều đó?
WVK: Đó là lý do tại sao chúng tôi rất thành công. Chúng tôi có đồng hồ thép, kim cương, nắp vàng, nhưng [khung giá 3000 France Thuỵ Sỹ] là tên của trò chơi. Bạn không thể có mặt ở khắp mọi nơi.
SJX: Ông cũng đang đeo một chiếc Heritage?
WVK: Tôi đã nói vài tuần trước với nhân viên phụ trách bộ sưu tập này, “Cho tôi một dây đeo linh hoạt hơn.” Hôm qua họ đã đến [với cái này]. Tôi thích nó. Lên cót tay, bộ máy của nó là của [đồng hồ] bỏ túi.
SJX: Ông có kế hoạch nào để tạo phiên bản giới hạn để đánh dấu 50 năm làm việc tại công ty không?
WVK: Trước hết, tôi không chắc mình sẽ tồn tại được 50 năm. Tôi sẽ không [tạo ra một phiên bản như vậy], bởi vì tôi chống lại sự sùng bái cá nhân. Bạn phải làm việc cho công ty. Chúng tôi bán đồng hồ Longines, chúng tôi không bán đồng hồ von Kanel.
SJX: Cảm ơn ông rất nhiều.
WVK: Tôi rất vui vì bạn nhớ Lindbergh 1987, bạn tôn trọng tinh thần của những chiếc đồng hồ.
Bài viết này đã được chuẩn bị với sự hỗ trợ của Jason Park. Thực hiện bởi Su Jiaxian (SJX) – 14.05.2016 (Bản gốc tiếng Anh tại đây)
Biên dịch bởi SHOPDONGHO.com